《赋得古原草送别》是唐代诗人白居易的名作,全诗如下:
fù dé gǔ yuán cǎo sòng bié
离离原上草,一岁一枯荣。
lí lí yuán shàng cǎo ,yī suì yī kū róng 。
野火烧不尽,春风吹又生。
yě huǒ shāo bù jìn ,chūn fēng chuī yòu shēng 。
远芳侵古道,晴翠接荒城。
yuǎn fāng qīn gǔ dào ,qíng cuì jiē huāng chéng 。
又送王孙去,萋萋满别情。
yòu sòng wáng sūn qù ,qī qī mǎn bié qíng 。
这首诗通过描绘草原的生长与衰败,象征着生命的循环不息。同时,也表达了对友人的深深不舍和离别的伤感。
标签: